7/5/14

Những website hữu ích cho người đi du lịch

Lưu cái này để tham khảo khi cần:


Bạn cần một vài ý tưởng và kinh nghiệm cho chuyến đi sắp tới, hãy truy cập các trang web dưới đây để tham khảo.

Trip Advisor - http://www.tripadvisor.com  
Đây thực sự là một cẩm nang đầy đủ nhất cho những người muốn đi du lịch. Trang web du lịch nổi tiếng này có thể đem lại cho bạn mọi thứ phục vụ một chuyến đi hoàn hảo. Điều thú vị nhất của website là thông tin được cập nhật từ chính những người đã có thực tế. Họ up ảnh, chia sẻ kinh nghiệm, chấm điểm cho các nhà hàng, khách sạn, điểm du lịch... Dựa vào những kinh nghiệm này, bạn sẽ dễ dàng thiết kế hành trình cho mình. 
Trip1-2042-1399374570.jpg
Tripadvisor 
Một trong những phần hot của website này còn là "Những cái nhất" được tổng kết thường xuyên, dựa trên phản hồi của khách du lịch. Danh sách này đặc biệt hữu ích với các thông tin về khách sạn, gợi ý cho du khách những khách sạn yêu thích nhất như "Nơi lãng mạn nhất", "Nơi tốt nhất cho cả gia đình"...; Địa điểm tham quan phải đến; Món ngon phải ăn... Tripadvisor còn có ứng dụng thú vị như đánh dấu các điểm đến của bạn trên bản đồ thế giới và chia sẻ với bạn bè... 
Agoda và Booking - http://www.agoda.com  http://www.booking.com/ 
Nếu bạn không đi theo tour thì việc tự đặt phòng khách sạn, nhà nghỉ... trước là điều bắt buộc. Trong số vô vàn trang web đặt phòng khắp thế giới thì Agoda và Booking được nhiều người sử dụng nhất vì số lượng phòng lớn, độ tin tưởng cao và thanh toán thuận lợi. Bạn sẽ đặt được phòng ở hầu hết các nơi trên thế giới với nhiều loại phòng và mức giá khác nhau. Agoda yêu cầu bạn thanh toán ngay hoặc trả chậm, nhưng phải trước ngày sử dụng phòng. Còn Booking cho phép bạn trả tiền phòng khi tới nơi. 
Một trong những kinh nghiệm khi đặt phòng qua các website này là sự thay đổi linh hoạt trong số lượng phòng. Chẳng hạn vào ngày bạn định đặt không có phòng như ý muốn, bạn có thể đợi, quay lại vào ngày hôm sau hoặc bất kỳ thời điểm nào trong ngày. Thậm chí, gần sát ngày khởi hành, bạn lại đặt được phòng giá rẻ hơn trước đó. Cần cân nhắc kỹ khi đặt phòng vì việc hoàn tiền khá lằng nhằng và bạn phải chờ đợi hơi lâu.  
I-escape - http://www.i-escape.com/
Trang web cung cấp thông tin khách sạn với những kinh nghiệm và các mẹo khi đi du lịch. Đây là một trong những trang web về khách sạn được yêu thích với những phản hồi chi tiết và trung thực việc lựa chọn cẩn thận những nơi lưu trú trên thế giới. Để tìm hiểu, click vào “Chưa có ý tưởng đi đâu?”, bạn sẽ nhận được một “danh sách mới nhất” và bạn chọn tiêu đề như “du lịch tiết kiệm”, “du lịch giá rẻ”, và “du lịch thành phố cho gia đình”
Lonely Planet - http://www.lonelyplanet.com/
Lonely Planet là cái tên quá quen thuộc với những người thuộc "chủ nghĩa xê dịch" với những cuốn sách chia sẻ kinh nghiệm du lịch rất chi tiết và hữu ích. Tương tự, website này cũng là một địa chỉ thú vị cho bạn trước khi du lịch. Như nhiều website khác, Lonely Planet cũng có phần "The Best" được tổng kết thường xuyên như 10 quốc gia, thành phố và các điểm đến đáng giá nhất. Ở đây còn có những danh sách "tốt nhất" khác nhắm vào các đối tượng khách du lịch khách nhau như điểm đến tốt nhất để hưởng tuần trăng mật; điểm đến tốt nhất cho du lịch mạo hiểm; hay tốt nhất cho du lịch gia đình... Bạn có thể truy cập những đường link từ các danh sách trên vào nội dung trực tuyến về các địa danh mà Lonely Planet gợi mở ý tưởng.
National Geographic Travel - http://travel.nationalgeographic.com/travel
NG-4997-1399374570.jpg
Trang web du lịch toàn cầu này rất hữu ích với nhiều ý tưởng khác nhau. Một số ý tưởng đưa ra trong danh sách những chuyến đi tốt nhất năm 2014 một trong những thành phố lớn nhất Iraq, thủ đô của người Kurdistan miền bắc Iraq – những nơi này có thể không phải là nơi bạn lựa chọn đầu tiên. Hãy xem danh sách mười gợi ý chủ đạo hơn: ví dụ gợi ý về các thành phố bờ biển, tham quan hầm rượu, du lịch bằng tàu hỏa độc đáo… Trang web này đầu tiên được dựng nên để phục vụ khách du lịch trong nước Mỹ nhưng sau này nó đã vượt ra ngoài biên giới và trở nên phổ biến trên thế giới. Trên National Geographic còn có rất nhiều hình ảnh đẹp. 
Audley Travel - http://www.audleytravel.com/
Audley Travel là một trang web có uy tín trong giới các công ty lữ hành hàng đầu Vương quốc Anh. Nó cung cấp cho khách du lịch một kho dữ liệu khổng lồ đã được lựa chọn kỹ trên toàn thế giới, rất dễ hiểu với nhiều màu sắc với công cụ sáng tạo. Bạn có thể chọn loại hình du lịch với thuật ngữ chung (ví dụ như lịch sử và văn hóa, phiêu lưu, thực phẩm và đồ uống), sau đó nhập những thông tin cụ thể hơn như các viện bảo tàng, thủ công mỹ nghệ, các điểm du lịch tâm linh…. Cuối cùng, bạn chọn ngày tháng cụ thể để đi du lịch và trang web sẽ gợi ý cho bạn một danh sách các điểm đến phù hợp.
Black Tomato - http://www.blacktomato.com/
Trên trang web từng đoạt giải thưởng công ty lữ hành chuyên thiết kế tour, một công cụ tương tác sẽ đặt câu hỏi “Bạn muốn đi khi nào?” và “Bạn có nhu cầu gì?” Bạn chọn một thời điểm bất kỳ và ấn vào lựa chọn như “ẩn dật”, “vui nhộn” hoặc “tự do” và trang web sẽ gợi mở ý tưởng cho bạn. Nếu bạn muốn biến mất khỏi cuộc sống đời thường vào tháng 3, bạn có thể đi nghỉ ở sa mạc Jordan ở vùng Trung Đông. Click chuột bạn có thể xem tóm tắt những lý do tại sao bạn nên đi nghỉ ở đây và chi tiết hơn nữa những lợi ích do chuyến đi mang lại, kèm theo những bức ảnh đẹp.
Ngoài ra, còn một số trang web khác rất hữu ích cho bạn với nhiều thông tin về các điểm đến gồmhttp://www.travelandleisure.com/; http://www.travelfish.org; http://www.touropia.com/ hay mục Du lịch của các tờ báo lớn trên thế giới gồm CNNGo.com (của CNN); http://www.nytimes.com/pages/travel/ (của New York Times); http://www.huffingtonpost.com/travel/ (của Huffington Post)...

Nguồn: Báo Ngôi Sao

16/4/14

Tâm tình một ngày nhàn rỗi

Bạn bảo: "Ô, cái văn phong ngày xưa của nn đâu rồi?"
Cứ như thể cái tôi - thứ để nhận ra bản ngã của mình đã trôi vèo đi đâu mất. Bỗng thấy hụt hẫng, và cũng có chút tự vấn bản thân: lẽ nào lại thế?
Nhưng sau khi suy nghĩ lại, tự bản thân mình vẫn thích cái cách miêu tả cụ thể như hiện nay hơn. Vì đó là những trải nghiệm của cuộc hành trình, những thứ tuy có thể là vụn vặt, nhưng để rồi khi thời gian trôi dần đi, những cảm xúc bị lãng quên, cái còn nhớ lại chỉ là: tôi đã đến mảnh đất đó, và hết! thì khi lần đọc lại những ghi chép này, mình có thể nhớ lại, hồi tưởng lại chuyến đi, và ký ức bỗng trở về theo hình dạng vẹn nguyên nhất.
Vậy nên, dù có thể là hơi lê thê, nhưng hiện tại, mình muốn được viết như vậy.
Vì thế, bạn ơi, ráng nhé!  ^^

Angie,
16/04/2014

15/4/14

Hội An (P3): Ngày cuối cùng ngao du phố cổ

Buổi sáng vừa bước ra sân đã thấy nắng vàng ươm con phố. Nắng chao chát con đường, ôi sao mà nắng quá, nắng đến mức nhìn đường đi thấy vàng con mắt. Thật không hổ danh là mùa hè miền Trung đỏ lửa.
Mới sáng sớm thì làm gì nhỉ? Lại làng quàng phố cổ thôi chứ sao nữa!  :D
Chúng tôi chạy xe đến đoạn đầu phố cổ. Nói thêm 1 chút về dịch vụ cho thuê xe ở đây, rất rẻ: 70k/ngày/xe số, 90k/ngày/xe ga. Mà thậm chí 1 ngày tức là đến sáng hôm sau mới trả xe vẫn được. Trời ơi rẻ quá đi.
Ban ngày họ chặn đường lại, có bảng cấm xe máy vào phố cổ. Vậy là chúng tôi tìm chỗ gửi xe, có 1 chỗ ngay gần nhà thờ tộc Trần. Gửi xe xong, chúng tôi thong thả đi trên vỉa hè lát đá dẫn lối về phố cổ. Dòng người đông đúc hơn. Những bà những mẹ cũng vội vã hơn. Có lẽ họ vừa đi ra từ chợ Hội An nằm phía cuối phố cổ gần bờ sông. Đêm qua chúng tôi đã đi ngang ngôi chợ đó nhưng không thể chụp hình được vì quá tối. Ban đêm cả khu chợ im lìm vắng lặng chìm trong 1 màu tối buồn thiu và hiu hắt.
Chúng tôi tìm đến số 87 Trần Phú để ăn món cao lầu nổi tiếng ở tiệm ăn Trung Bắc. Đó là 1 ngôi nhà cổ, bên trong hơi tối, nằm trên con phố cong cong có rất nhiều ngôi nhà đặc trưng phố cổ. Nhưng chúng tôi lại tiếp tục không được may mắn: hôm nay tiệm ăn đóng cửa. Xui rồi, thế đành phải tìm món khác mà măm măm thôi, đói rã ruột rồi. Chúng tôi rẽ vào 1 con ngõ nhỏ xíu với con đường uốn quanh rêu phong phủ tường để măm măm món cao lầu và bông hồng trắng của nhà hàng Vườn Xưa. Món cao lầu ngon, bông hồng trắng cũng ngon. Thật ra bông hồng trắng là tên gọi khác của món bánh vạc. Do nhìn hình thù giống hình bông hồng nên người dân gọi thế cho hay. Mà thật ra cũng chỉ những tiệm ăn hơi lớn 1 chút và bán cho khách du lịch mới để tên này, chứ người dân bản địa nhiều người cũng chẳng biết bông hồng trắng là món gì.
Chúng tôi ra bến sông. Đây là con sông Hoài chảy qua phố thị. Nhánh sông khúc ở phố cổ này không rộng lắm. Từ bờ bên này ngó qua bờ bên kia hẹp như kênh Thị Nghè vậy. Dòng nước cứ lững lờ trôi. Là con sông làm cho phố thị bớt nhộn nhạo? Hay là vì phố thị quá yên bình nên con sông cũng chẳng cần vội vã chi?
Chúng tôi ghé lại Chùa Cầu. Đây là 1 điểm nổi bật của Hội An, là biểu tượng của mảnh đất này. Chùa Cầu mà tôi đọc trong sách của Trần Thu Trang , cuốn "Phải lấy người như anh" hiện lên hơi khác với trí tưởng tượng. Trong suy nghĩ của tôi ắt hẳn đó phải là 1 nơi đông đúc, và dài lắm, chạy suốt từ bên này qua bên kia cầu là biết bao nhiêu cung bậc cảm xúc tuôn trào rồi. Khi thực sự đứng trước Chùa Cầu, tôi có đôi chút ngỡ ngàng. Ơ, Chùa Cầu đây ư? Sao bé tẹo thế này? Tôi không nghĩ nhân vật nữ đã chạy băng qua chỗ này để trốn nhân vật nam, lặng lẽ đứng trên đó với bao nhiêu bóng thời gian đi qua, bao nhiêu cảm xúc ùa về, bao nhiêu là tủi hờn mong nhớ, cứ như cả 1 quãng đời mấy năm trôi qua mà cái chốn ấy lại chỉ có 1 đoạn ngắn đi chục bước chân là hết thế này! Đúng là trong trí tưởng tượng thì cái gì cũng trở nên nở to hơn, vĩ đại hơn bình thường rất nhiều!
Để cho sự hụt hẫng ban đầu trôi đi nhè nhẹ như gió thoảng, tôi bắt tâm trí mình quay trở lại với thực tế tuy không được như mong ước nhưng cũng đã là 1 sự hài lòng. Chùa Cầu uy nghiêm hiện ra đó, mang dáng vẻ rất cổ kính và phong cách còn đậm dấu ấn Nhật Bản, xứng đáng là điểm nhấn cho khu phố cổ ôm ấp trong lòng. Đây là 1 cây cầu nhỏ bắc ngang qua 1 con kênh cũng bé tí. Cầu được lợp mái ngói che mưa nắng, thành cầu là 1 hàng rào gỗ cao gần quá đầu người. Sàn được lót gỗ, đi bên trong khá tối nhưng mát mẻ. Toàn bộ Chùa Cầu được sơn đỏ mà màu sơn theo năm tháng đã phai nhạt đi khá nhiều, ắt hẳn ngày xưa nơi này phải đẹp lắm. Trên cầu có thờ những con vật choàng khăn đỏ, tôi không rõ lắm nhưng có lẽ đó là những linh vật. Bước qua đầu bên kia cầu lại là 1 con phố không dài lắm. Tuy nhiên, khác với bên này cầu là nơi nhộn nhịp buôn bán với đông đúc khách du lịch, bên kia cầu có 1 vẻ yên ắng hơn. Cũng là các hàng bán đồ lưu niệm, quần áo ... nhưng rất ít khách tham quan, cảm giác như đoạn phố này là khúc ruột thừa, là nơi khuất nẻo của phố cổ vậy. Có lẽ vì thế mà giá cả ở đây xem ra rẻ hơn bên kia phố 1 chút, và các chị bán hàng cũng xởi lởi, dễ chịu hơn. Chúng tôi đã mua kha khá quà tặng ở quầy của 1 chị dễ tính và chịu mặc cả kinh khủng, cảm giác như thể chúng tôi đã mua được những món đồ với giá rất hời.
Chúng tôi đi ngang Hội An Thư quán, cũng là 1 ngôi nhà gỗ cổ mang đậm phong cách Tàu nhưng không ghé vào, cũng như những ngôi nhà cổ dành cho du khách tham quan khác. Không hiểu sao nhưng cái không khí xưa cũ buồn bã trong những ngôi nhà đó không làm chúng tôi thấy hứng thú cho lắm. 
Buổi trưa đứng bóng, phố cổ đã nghỉ ngơi, hàng quán thì vẫn bày ra đấy nhưng không thấy người đâu, họ đã vào nhà nghỉ trưa rồi ư? Phố im lìm trong 1 không gian tĩnh mịch , với những đoạn phố dài nắng đến mê người, hoặc những đoạn phố với cả 1 hàng dài cây bàng xanh mắt, bóng nắng nhảy nhót qua từng khe lá rớt vương vãi xuống mặt đường ... Bên kia phố là ngôi nhà có bức tường vàng ẩn hiện thấp thoáng trong giàn hoa giấy tím phủ kín mái hiên che đi cái nắng rực rỡ. Phố ngủ, người ngủ, nhịp sống như ngừng lại, hít thở nhè nhẹ theo con buồn ngủ đang lơ đãng vờn quanh ...
Một góc đường có nhiều quán gánh hàng rong đang tụ tập, họ bán tàu hũ đá đường và thạch rau câu. Ở đây người ta không bỏ vào ly mà bỏ vào cái tô nhỡ, nhìn là muốn no con mắt luôn. Bát tàu hũ mát lạnh, ăn đến đâu mát lạnh đến đấy, ăn xong 1 bát đấy là thấy no cái bụng rồi ...
Ngân và bạn trai vào Hội An tụ nhóm. Rồi bốn đứa cùng chạy ra biển Cửa Đại cách đấy khoảng chừng 5 - 6km. Con đường ra biển mang đậm chất làng quê, với 2 bên là hàng dừa cao vút, trên đường luôn có lác đác 1 vài khách du lịch Tây đạp xe chạy ngược chiều. Ắt hẳn là họ vừa tắm biển về. Gió thổi hun hút, trên đầu chúng tôi, bầu trời đang kéo mây đen ...
Biển Cửa Đại khá đẹp. Chúng tôi phải gửi xe cách đó 50m rồi mới lững thững đi bộ xuống phía biển. Nhìn xa xa trước mặt biển là những ngọn núi xanh mờ. Không rõ có phải chính những ngọn núi này chắn sóng cho biển hay không, nhưng biển ở đây không có sóng lớn. Độ dốc cũng khá chứ không phải đùa đâu nhé, vì màu nước xanh đậm và ra xa chút xíu là ngập cả người rồi. 
Chúng tôi ở trên bờ ngắm biển. Trên trời đang hiện ra 1 vòng cầu vồng rất lớn và rõ nét, nối từ bờ ra ngoài xa biển, nhìn cứ có cảm giác như nó đang nối đến hòn đảo ngoài khơi kia vậy. Hôm nay biển khá đông, có nhiều nhóm học sinh lớp 12 tụ tập ra đây chơi khi vừa kết thúc lễ tổng kết cuối năm để chuẩn bị nghỉ hè. Những tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi bạn í ới vang động 1 góc bờ biển. Cũng từ cuốn sách của TTT mà tôi rất muốn ra biển Cửa Đại 1 lần cho biết. Và khi đến rồi, dù biển Cửa Đại mang đến cho tôi 1 nỗi buồn man mác, nhưng hãy cứ enjoy nó đi, hít căng đầy lồng ngực và rồi được tan ra trong cái cảm xúc đã có được dù chưa đặt chân đến nơi này.
Chúng tôi quyết định quay lại quán cơm gà Bà Buội để ăn tối. Công bằng mà nói, cơm gà ở đây ngon, nước gà không bị béo mỡ như quán vỉa hè đã ăn hôm trước, nhưng về cảm giác, rõ ràng tôi và Thư B đều cảm thấy dĩa cơm hôm trước ngon hơn nhiều. Có thể vì lúc đó chúng tôi đang đói ngấu, và cũng có thể do đó là món ăn đầu tiên trên đất Hội An này mà chúng tôi được nếm thử. Đối với riêng tôi, tôi vẫn thích cái quán vỉa hè kia hơn.
Nhân nói chuyện ăn uống, nói thêm 1 chút về món ăn ở đây. Họ có 1 thứ mà đi bất cứ quán nào cũng thấy để sẵn trên bàn: lọ ớt sa tế kiểu miền Trung, hơi ngọt nhưng vị lạ lạ ăn rất ngon, đặc biệt là khi ăn cùng với món cơm gà. Ớt sa tế này không cay nên ăn thoải mái. Ở Hội An, Huế, Đà Nẵng, nơi nào tôi cũng thấy có món gia vị này.  Ngoài ra, ở Hội An người ta còn bán 1 loại bánh đậu xanh nướng ăn cũng rất ngon (tuy hơi khát nước  :D). Đó là cái bánh hình tròn nhỏ được làm từ bột đậu xanh , bên trong có nhân thịt, và đem nướng lên. Bánh khá cứng, nhưng khi ăn trộn lẫn giữa vị ngọt của bánh và vị mặn của nhân thịt đem đến một cảm giác khá lạ lẫm. 
Trở lại với chuyện dạo chơi của chúng tôi, đây đã là đêm cuối cùng chúng tôi còn ở Hội An, sáng hôm sau chúng tôi sẽ ra Huế, vậy nên chúng tôi cố gắng tận dụng chút thời gian còn lại để tận hưởng phố cổ hết mức có thể. Thú thật là ở Hội An chúng tôi cứ dạo tới dạo lui hoài phố cổ mà không biết chán. 
Lòng vòng mãi rồi cũng dẫn đến bến sông. Đây là nơi nhộn nhịp nhất của phố cổ về đêm, rộn ràng như trái tim đang đập của thiếu nữ. Đoạn ngay cây cầu bắc qua sông, buổi tối trở thành khu ẩm thực khá phong phú. Đó là những quán hàng tù mù với ngọn đèn bão treo nghiêng, những dãy bàn ghế gỗ thấp lè tè được rọi sáng cũng bởi 1 ngọn đèn bão đặt trên bàn. Họ bán hột vịt lộn, các món chè, cao lầu, mì quảng, bánh đập, hến trộn ... Đó là những món ăn đặc sản của mảnh đất này. Chúng tôi ghé vào 1 hàng chè. Họ có cơ man nào là chè: xí mà phủ, chè sen, chè bắp, xoa xoa ... Chè ngon! Chỉ mỗi tội ngồi kế bên dòng sông, bình thường chắc cũng lãng mạn lắm, mà hôm đó thì dòng sông nặng mùi quá  :(
Chúng tôi thuê 1 cái thuyền nhỏ để dạo chơi trên sông Hoài thả đèn hoa đăng. Họ chở đi 1 vòng chút xíu với giá 15.000 đồng. Ngoài ra nếu muốn thả đèn thì mua đèn người ta bán đầy ra đó với giá 5.000 đồng/đèn. 
Tôi có 1 kỷ niệm hú hồn ở nơi đây: sau khi ăn chè xong tôi đứng dậy đi luôn mà quên mất đang để túi đồ cùng ví tiền trên bàn!!! 
Đi hết 1 vòng thuyền dạo sông Hoài rồi, đến khi trả tiền mới sực nhớ ra, vội vàng lao ngay lại hàng chè! Túi đồ của tôi vẫn còn y nguyên chỗ cũ, thật là may mắn hết sức. Nếu không thì tôi không còn đồng xu nào để quay lại Saigon luôn chứ đừng nói là ra Huế. Đó cũng chính là kỷ niệm khiến tôi thêm tin yêu người Hội An chân thật và chất phác.
Và, với Hội An, đương nhiên rồi, tôi chắc chắn còn quay lại!  :)

Angie,
16/04/2014 

14/1/14

Hội An: Hành trình với những con ngõ nhỏ xinh

Chúng tôi đói rã rời sau chuyến bay và sau hành trình khá dài từ Đà Nẵng vào Hội An, vì vậy việc đầu tiên là phải kiếm ngay cái gì bỏ bụng. Vốn dĩ đã từ lâu muốn được ăn cơm gà nổi danh đất Hội An nên chẳng tốn nhiều thời gian mà hai chúng tôi cùng đồng ý ngay tắp lự. Cái iphone 4S của Thư phát huy tác dụng khá nhiều trong chuyến đi này, từ việc booking khách sạn tại Hội An và Huế, rồi đi theo Map vệ tinh khi bị lạc đường, và searching tất cả các quán ăn bán món được high recommend nhất. Cơm gà cũng vậy: cơm gà bà Buội. A lê hấp, lên đường thôi. 
Hai đứa lóc cóc đi ngay vào phố Cổ, lần mò tìm quán bà Buội, chùn chân mỏi gối thì quán bà Buội hiện ra: số 22 Phan Chu Trinh, nhưng mà bà Buội ... đi vắng. Híc, quán đóng cửa im ỉm thế kia thì chịu rồi. Đành bước sang bên kia đường, cũng thấy thấp thoáng quán cơm gà vỉa hè, chén luôn. Bữa cơm đầu tiên trên đất Hội An ngon không thể tả, từ hạt cơm nấu từ nước dùng gà, miếng gà ta ngọt dai, cho đến xí ớt sa tế thơm ngon của xứ Quảng. Hai đứa vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon, vừa tranh thủ chụp choẹt. Và đó là bữa cơm ngon nhất mà chúng tôi được thưởng thức tại Hội An, cho dù đến tối hôm sau lại nhất quyết đến ăn cho được cơm gà Bà Buội thì cũng thấy không ngon bằng.
Cơm gà ngon toẹt vời đây ...


Chúng tôi dành hết 1 buổi tối đó đi lòng vòng khắp các con đường cong cong của phố Cổ, đi xuyên qua những hàng bán vải vóc, những hàng may đồ siêu nhanh, những cửa hàng lưu niệm, những restaurant nhỏ xinh thấp thoáng dưới hàng hoa leo và ánh đèn vàng. Phố Cổ Hội An mang đến cái nhìn như chính cái tên của nó: sự an bình hội tụ. Chúng tôi cứ thế mon men khắp các con phố, để cái sự an bình ấy len lỏi vào tim ...






Trên đường Trần Phú có 1 hàng làm con dấu bằng gỗ rất đẹp tên là Phố Rêu. Tôi quá ấn tượng với cơ man nào là dấu với nhiều hình thù đặc sắc và ngộ nghĩnh. Anh chủ cửa hàng ngồi đó, vẫn miệt mài khắc dấu lên miếng gỗ trong lúc chúng tôi săm soi, chụp choẹt. Và sau khi được 1 rổ hình đẹp, chúng tôi rời đi mà không mua gì nhưng anh vẫn không hề khó chịu chút nào. Người Hội An là thế, rất hiền hòa và nhã nhặn. 



Phố cổ Hội An lô xô mái ngói, những căn nhà vẫn giữ nguyên nét kiến trúc mang hơi hướm Nhật Bản. Trước mỗi ngôi nhà đều treo hàng đèn lồng đỏ tạo cho con phố một vẻ lung linh kỳ ảo, vừa đậm bản sắc lại vừa rất nồng ấm. Những ngôi nhà thế này tạo rất nhiều cảm hứng cho chúng tôi chụp ảnh. Và làm ấm lòng những kẻ lữ khách phương xa chúng tôi ...




Điều làm tôi hơi bất ngờ là gặp các nghệ nhân hát Bài Chòi tại phố Cổ. Những nghệ nhân này đã đến biểu diễn tại HCM cách đây không lâu, và tôi vẫn còn nhớ mặt. Sau này thì tôi mới nhận ra rằng họ ở đó, và luôn luôn ở đó, để biểu diễn cho du khách về 1 nét văn hóa của Hội An, ngay giữa lòng phố Cổ, bên con sông Hoài lững lờ vắt ngang phố. Và bên kia phố, cả 1 dãy đèn vàng in bóng đổ dài xuống mặt nước, nhấp nhoáng, nhấp nhoáng ...


Khoảng 10h đêm, các cửa hàng trong phố Cổ đã bắt đầu dọn hàng. Dù còn sớm nhưng họ đã nghỉ ngơi sau 1 ngày làm việc, mà có lẽ cái giờ này chỉ sớm với Sài Gòn thôi, chứ ở Hội An thì họ vẫn sống theo nếp giờ của nông thôn. Chúng tôi mỏi mệt lê bước chân rã rời trên những con phố khuya đã vắng vẻ, lắng nghe âm thanh của 1 thời xa xưa vọng lại, ẩn hiện qua những ngôi nhà cổ chắc phải mấy trăm năm tuổi. Đến đầu phố, ngay ngã tư tấp nập nhất của phố Cổ, chúng tôi thấy 1 đám khá đông đang tụ tập ăn món gì đấy. Lại gần hóa ra là quán bán chè gánh. Vậy là chúng tôi sà vào, đánh ngay mỗi đứa 1 chén, dù chè ngon thì cũng chỉ ăn nổi 1 chén thôi. Và đêm đó, sau 1 ngày dịch chuyển liên tục và lang thang, hình như thân thể chúng tôi đã thấm đẫm mỏi mệt rồi. Chúng tôi về GH, lăn kềnh ra ngủ. Giấc ngủ tại Hội An không hiểu sao lại nồng nàn hơn rất nhiều ...
Angie,
14/01/2014

9/1/14

Hội An: Một chút tình Phố Cổ

Nhẹ nhàng Hội An ...


Tôi đến Hội An vào 1 ngày nắng chói chang của mùa hè đang đến - 1 ngày cuối tháng Năm năm 2012. Chuyến đi rất tình cờ và đột ngột, được quyết định chỉ trong 30 phút của buổi tối trước hôm đi, chỉ cách giờ lên máy bay đúng 22 tiếng. Quyết định này đối lập hoàn toàn với thời gian  ấp ủ giấc mơ của tôi - 1 quãng thời gian suốt mấy năm trời mà mãi không dám thực hiện, phần vì tài chính không cho phép, phần nữa vì lạ nước lạ cái, không có ai đi cùng nên hơi sợ, lại thêm suy nghĩ quá tôn sùng nơi này đến nỗi nó trở thành niềm mơ ước quá cao vời không thể với tới nổi. Thực ra tôi cũng đã có ý định đến thăm 1 lần cho biết, nhưng chỉ là để ngỏ đó chứ  chưa bao giờ thực sự vạch ra kế hoạch thực hiện nó. Lần này là 1 sự bốc đồng khi có lời rủ rê của 1 vài đứa bạn đang chuẩn bị ra Đà Nẵng dự đám cưới 1 người bạn cùng lớp, lại thêm có cô bạn đang chuẩn bị đi bụi ra đó, suy nghĩ rẹt rẹt rồi chọn lên đường với cô bạn đi bụi dù tài chính vẫn chưa cho phép. Nhưng tự nhiên cảm thấy như đây là cơ hội thực hiện ước mơ của mình, thế nên cứ nhắm mắt đưa chân rồi từ từ về nhà giải quyết hậu quả sau vậy.  :D 
Đôi khi liều cũng có giá của nó, và chuyến đi này không hề uổng phí chút nào.


Lần đầu tiên được đi máy bay, tôi vô cùng phấn khích và hồi hộp. Kể cũng tội, mãi đến năm 26 tuổi mới được đi máy bay lần đầu tiên, chẳng bù cho người bạn đi cùng - Thư B - đã đi từ còn nhỏ xíu qua tận Singapore. Bởi thế nên lên máy bay là bạn ngủ tít thò lò, mặc cho tôi ngồi kế bên chỉ biết dán mắt vào khung cửa sổ nhỏ xíu giơ máy ảnh lên chụp tù tì. Số tôi cũng hẩm hiu, lần đầu tiên đi máy bay, đi của Vietjetair, và bị delay gần cả tiếng đồng hồ. Nhưng bù lại thì máy bay khá tốt, còn mới do hãng này mới thâm nhập thị trường tháng 12 năm 2011, và dàn tiếp viên trẻ đẹp, ăn vận quá ok. Gần 1 giờ đồng hồ bay trên bầu trời, vượt cao hơn cả những đám mây để rồi nhìn xuống là cả 1 biển mây trắng xóa, vo cục như bông, nhìn phấn khích không thể tả. Thật tình là chỉ muốn được thò tay ra ngoài, quẹt đám mây bông ấy lên đầu ngón tay và liếm y như liếm kem bánh sinh nhật vậy. Cảm xúc của tôi luôn trong tình trạng căng cứng khi ở trên chuyến bay ấy, điều mà chỉ xảy ra đúng 1 lần đầu tiên duy nhất ấy thôi, vì bắt đầu chuyến bay thứ 2 tôi đã thấy không còn gì mới lạ nữa rồi, và cũng y như Thư B, tôi cũng chỉ nhắm mắt ngủ và mong cho mau tới nơi thôi. 
Chuyến bay hạ cánh xuống sân bay Đà Nẵng khoảng gần 17h30.

Đà Nẵng phía dưới rồi đây ...


Theo kế hoạch là chúng tôi sẽ gặp 2 bạn đang ở Đà Nẵng, ăn uống chơi bời ở Đà Nẵng 1 chút rồi vào Hội An luôn. Hội An cách sân bay Đà Nẵng khoảng hơn 30 - 45 phút đi xe taxi. Thấy trời cũng chuẩn bị tối, lại thêm hơi mệt sau chuyến bay nên chúng tôi gọi cho 2 bạn còn lại, thông báo sẽ không ghé Đà Nẵng mà vào thẳng Hội An luôn. Hai bạn kia muốn ở lại đêm ở Đà Nẵng nên sẽ không vào Hội An tối hôm đó. Vậy là 2 chúng tôi lại tiếp tục bắt taxi để trực chỉ Hội An thẳng tiến. Kỳ kèo trả giá mà cũng chẳng trả được, chúng tôi tặc lưỡi lên đại 1 cái taxi với giá 400k. Kể ra là hơi bị đắt thì phải? Nhưng mà lúc đó cũng mệt, lại thêm cũng sợ vào Hội An trễ không kịp check in nên thôi, nhắm mắt vậy.

Sảnh dưới của sân bay quốc tế Đà Nẵng, một sân bay hiện đại và đẹp ...
Quãng đường vào Hội An cũng không có nhiều cảnh đẹp, chỉ có 1 cảnh rất đẹp đó là cảnh cầu vồng mọc sau cơn mưa đang vắt ngang qua Ngũ Hành Sơn. Cảnh tượng trải rộng trước mắt khiến cho tôi phải trầm trồ khen. Ngoài ra thì cũng không có gì đặc sắc. Xe tiến gần đến Hội An, đồng hồ chỉ gần 19h, phố đã lác đác lên đèn. Xe chúng tôi phải de đi de lại để tìm guest house đã đặt trước trên Agoda.  Đó là 1 guest house nhỏ, ngôi nhà được làm bằng gỗ, nền nhà bằng gạch bông mát rượi, đồ dùng trong phòng chắc cũng là đồ cổ: những chiếc bàn, tủ gương trang điểm, ghế ngồi ... đều bằng gỗ, màu thâm đen - chắc là gỗ lim nhỉ?! Phòng có 2 giường nên tha hồ mà nằm lăn kềnh ra. Giường rộng đúng kiểu ở quê nên nằm rất thoải mái. GH này có tên là B'Lan, nằm tại số 95 Nguyễn Trường Tộ, giá 315k/pax cho 2 đêm lưu lại.  Có tất cả 4 phòng, phòng trên lầu có view đẹp hơn nhưng cũng đắt hơn. Chỗ quầy tiếp tân và cả ở trong phòng đều cùng chưng những bình gốm Sa Huỳnh cổ, trông không đẹp nhưng lại rất có giá trị lịch sử. Chúng tôi thực sự thấy thoải mái, mát mẻ và thư giãn khi nghỉ tại GH này. GH có phòng phía trên gác thật rộng và mát lạnh, nhưng chúng tôi chỉ nghỉ ở phòng dưới đối diện quầy tiếp tân, và thấy cũng đủ rộng rãi rồi. Có điều, suốt 2 đêm 1 ngày ở đó, chúng tôi không gặp thêm người khách nào - vì họ cũng thích sự yên tĩnh của Hội An nên mải mê khám phá bên ngoài suốt như chúng tôi - hay vì họ muốn lắng lòng với khung cảnh yên bình của GH nên đi nhẹ nói khẽ hơn? Chúng tôi không biết được, vì bản thân mấy cô bé  tiếp tân nói giọng Quảng Nam dễ thương chi lạ cũng chẳng mấy khi ở quầy, mỗi khi chúng tôi cần gọi là lại thấy thấp thoáng ở đâu đó. Ôi, sự thanh bình là tuyệt đối với đất Hội An này ...

Guest House B'lan, nơi chúng tôi đã yêu ...

Angie,
09/01/2014